Hối Đài Nguyên Cảnh

Bồ-đề-đạt-ma đến Huệ NăngNgưu Đầu ThiềnNhánh Thanh Nguyên Hành TưNhánh Nam Nhạc Hoài NhượngLâm Tế tôngHoàng Long pháiDương Kì pháiTào Động tôngQuy Ngưỡng tôngVân Môn tôngPháp Nhãn tôngKhông tông pháiThiền sư niCư sĩThiền sư Hối Đài Nguyên Cảnh (zh: 晦臺元鏡, ja: Maidai Genkyō, 25/61577–13/71630), thiền sư Trung Quốc thuộc Tông Tào Động, từng sống dưới thời nhà Minh. Sư là pháp tử của Thiền sư Vô Minh Huệ Kinh và có đệ tử nối pháp là Thiền sư Giác Lãng Đạo Thịnh. Sư nỗ lực hoằng hóa và phát triển Thiền tông trong lúc đang bị suy tàn tại Trung Quốc đương thời.Sư sinh ngày 25 tháng 6 niên hiệu Vạn Lịch thứ 5(1577), họ Bằng, hiệu Trạm Linh, quê ở Kiến Dương, tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc. Năm 28 tuổi, sư xuất gia với đại sư Lệ Không Cảo tại núi Hổ Khiếu Nham. Sau đó, sư đến Thọ Xương Tự và tham Thiền dưới sự chỉ dạy của Thiền sư Vô Minh Huệ Kinh - người nổi tiếng với tinh thần nông Thiền và rất nghiêm khắc trong việc dạy đệ tử, ngài không bao giờ dễ dãi trong việc ấn chứng, chấp nhận sở ngộ của bất kỳ ai.Trải qua nhiều năm tham Thiền, một hôm sư đọc kinh Lăng Nghiêm đến câu: ”Thấy biết vô phân biệt” thì đại ngộ, bèn đến phương trượng trình sở ngộ cầu Thiền sư Huệ Kinh ấn chứng thì bị ngài mắng cho một trận. Sư sợ hãi và trở về phòng, hôm khác sư đọc Duy Ma Cật sở thuyết kinh đến câu ” Nhà rỗng không, chẳng có thị giả” và đại ngộ, tuy nhiên sư vẫn chưa dứt hết các nghi(nghi tình). Sư lại đọc kinh Viên Giác đến câu: ”Nước sông chảy xiết, quả cầu lăn nhanh” liền phá tan tất cả nghi tình bấy lâu nay và được triệt ngộ. Và đến gặp Thiền sư Huệ Kinh cầu ấn chứng, sư thưa: ”Bạch hoà thượng! Con trình việc này mong hoà thượng khai mở trí huệ”. Ngài hỏi: ”Việc này ông dựa vào đâu?” Sư bèn khảy ngón tay, ngài lại nói: ”Tại ông đang nghi ngờ”. Sư bèn trình kệ tỏ ngộ, ngài hỏi vặn lại. Sư đáp liền không chút suy nghĩ. Đến đây, Thiền sư Huệ Kinh vui mừng ấn chứng sư đã triệt ngộ và nói kệ truyền pháp cho sư nối pháp Tông Tào Động, sư đỉnh lễ thụ nhận.Năm 1618, sư bắt đầu hoằng pháp và truyền bá Thiền tông tại chùa Đông Uyển ở Thư Lâm. Đến nằm 1620, sư đến giáo hóa tại núi Nhất Chi Sơn. Cuối đời, sư đến ở ẩn tại núi Võ Di Sơn. Tăng sĩ, cư sĩ đến tham học Thiền dưới sư rất đông, hơn cả ngàn người, làm cho pháp của tông Tào Động được phần thịnh vượng lại.Ngày 13 tháng 7 năm 1630, niên hiệu Sùng Trinh thứ 3 nhà Minh, sư cùng thị giả đi dạo núi, sư chỉ tay xuống dưới phía chân núi bảo thị giả: Nơi này chôn ta được. Thị giả thưa: Bạch hoà thượng! Nếu ngài thị tịch thì nhập tháp ở đây, còn dặn dò gì nữa không?. Sư mỉm cười bảo: Tốt thôi. Thị giả hỏi lại thì sư đã an nhiên ngồi kiết già thị tịch từ lúc nào. Sư hưởng thọ 56 tuổi, hạ lạp 26 năm. Môn đệ trà tỳ xây tháp thờ xá lợi sư ngay tại nơi sư chỉ dạy, cư sĩ Hoàng Đoan Bá soạn bài minh tháp sư.Sư có để lại tác phẩm Đông Uyển Kính Thiền Sư Ngữ Lục, 東苑鏡禪師語錄(1 quyển).

Liên quan